Hậu trường (Shooting Map)

Back

Vol.5 Japan Thành phố Miura, tỉnh Kanagawa - Kurosakinohana

 Chia tay những cánh đồng quê bát ngát trải dài từ nhà ga gần nhất là Misakiguchi, chúng tôi đến với "Kurosaki no hana/cái mũi của Kurosaki/黒崎の鼻/”, sau khi chạy xuyên qua con đường nhỏ như một chiếc hầm mọc đầy cây cỏ mà cứ ngỡ như con đường có thú hoang dã đi qua. “Ủa... ...cái mũi sao!? (hana/鼻)”. Ban đầu nghe tên bờ biển này, chúng tôi cứ hình dung trong đầu với những cái tên như “Kurosaki no hana/Bông hoa của Kurosaki/黒崎の花” hay “Kurosaki no hana/Tinh hoa của Kurosaki/黒崎の華”. Chẳng ai biết được người ta đã chọn chữ hán “cái mũi/鼻” - một bộ phận khứu giác nằm ở trung tâm của khuôn mặt... ... Do thiếu thông tin giới thiệu về địa điểm này nên không hiểu nguồn gốc tên “cái mũi” xuất phát từ đâu. Cuối cùng, chúng tôi đành tưởng tượng ra một câu chuyện hài hước rằng, nếu đi thêm một chút dọc theo bờ biển hướng về phía Sannohe sẽ có một khoang trống trong bụi cây to... .... Đây chính là “lỗ mũi” (cười)!!

Thôi, tôi xin phép để câu chuyện hài hước này sang một bên nhé.
Đây là địa danh nằm giữa biên giới bờ biển Nagahama và bờ biển Sannohe, trò nghịch cát xưa nay là chuyện đương nhiên rồi, nhưng chúng tôi còn nhìn thấy rất nhiều người miệt mài câu cá ở đây. Đáng tiếc là vào ngày bấm máy trời âm u, thi thoảng có mưa nên không ngắm được cảnh sắc tuyệt vời nhất ở bán đảo Miura này. Nếu trời quang đãng có thể nhìn thấy cả bán đảo Izu nằm ở phía Tây. Hơn nữa, mỗi khi hoàng hôn buông xuống, cảnh sắc nơi đây cũng trở nên tuyệt vời hơn và được xem là điểm ngắm mặt trời lặn khá nổi tiếng.

(picture)

 Các bạn ơi, chắc các bạn đã quên hết cái nóng bức của mùa hè rồi nhỉ. Nhưng vào thời điểm quay phim là cuối tháng 6, sớm hơn một chút so với thời điểm vào hè. Lúc đó đang giữa mùa mưa nên đã không quá khi nói rằng hầu như ngày nào cũng mưa. Ngày nóng và ngày lạnh đan xen liên tục nên dường như nhiều người rất mệt mỏi.
 Êkip quay phim thường xuyên kiểm tra dự báo thời tiết, nhưng thật sự không thể đoán nổi vì có khi nắng khi mưa, có cả những đám mây âm u trôi lững lờ bất định...Rốt cuộc, chúng tôi vừa quay vừa cầu mong sao trời chỉ âm u thôi. Nhưng, ông trời vẫn không thấu hiểu hết nỗi lòng của chúng tôi, bất chợt lúc mưa lúc tạnh... ....Nhìn vào bức ảnh này các bạn sẽ thấy êkip làm phim của chúng tôi phải mặc áo mưa khi tác nghiệp.

(picture)

 Hôm đó, chúng tôi phải quay cảnh diễn viên ở dưới nước. Chúng tôi tiến hành quay một cách thận trọng để làm sao nước mưa không phản chiếu trên mặt biển. Cảnh quay đúng vào ngày thời tiết không thuận lợi, nhưng may mắn là chúng tôi quay ở biển nên đành để những giọt nước mưa cuốn theo từng con sóng.

 Tiếp đến cảnh quay cũng tại địa điểm này, tình cờ khi Phan Bội Châu phiêu dạt vào bờ biển Nhật Bản và được Sakitaro và Akane giúp đỡ.
 Phan Bội Châu đã bị lính Pháp truy đuổi ở Việt Nam và tẩu thoát khi trên mình mang thương tích. Phan Bội Châu bị ngư dân phát hiện ngay khi vừa dạt vào bờ. Lúc bấy giờ, Nhật Bản đang ở thời đại giao thương buôn bán với người nước ngoài phát triển nhưng rất nghiêm khắc trừng phạt những người nhập cư bất hợp pháp nên khi nhìn thấy người lạ dạt vào bờ, những ngư dân này đã tấn công để bắt bằng được.

 Lần bấm máy này bắt đầu từ cảnh Huỳnh Đông trong vai Phan Bội Châu đang bị ngã sụp ngay mép bờ biển.
 Các bạn biết đấy, trong khi chờ đợi chuẩn bị bối cảnh, thông thường trợ lý đạo diễn thường tạo dáng phù hợp với cảnh quay. Lần này cũng vậy, Satou - trợ lý đạo diễn đã hóa thành Huỳnh Đông nằm úp trên bãi cát. Để thiết lập vị trí quay ngay mép bờ biển, Satou đã bị ướt sũng quần áo.

(picture)

 Satou đã hoàn toàn biến thành Phan Bội Châu trong giai đoạn chuẩn bị. Và ngay khi quay xong cảnh này, Huỳnh Đông đã ôm lấy Satou và cả hai nhìn nhau với nụ cười thân thiện trên môi. Ngôn ngữ dù cho khác nhau nhưng cùng chung một mục đích nên đã giúp hai người trở thành đối tác của nhau!
Chính nhờ có hậu phương vững chắc như thế này mới có nhiều bộ phim truyền hình hay ra đời.
 Satou là như thế! Khi cậu nằm úp bên mép bờ biển, chúng tôi nhìn thấy cậu mặc một chiếc áo phông và quần lửng, vậy mà khi cảnh quay kết thúc, hình như cậu đã thay bộ đồ lặn!? Đây là bộ quần áo được thay để chuẩn bị cho cảnh quay tiếp theo khi diễn viên ở dưới nước. Nhiều nhân viên nhìn thấy thế đã chọc và giễu Satou rằng “Sao lúc nãy cậu không mặc bộ này?” (Cười)

Cuối cùng…
Cảnh quay lần này là ngư dân tìm cách bắt giữ Phan Bội Châu bằng vũ khí trong tay, nhưng lúc đầu vũ khí mà họ cầm theo là cái rìu, cái cuốc… …Ôi, nguy hiểm quá!!

(picture)

 Vì đạo diễn thì thầm rằng “Vũ khí có sức mạnh gây chết người nhỉ… …” nên cuối cùng chúng đã được thay bằng những chiếc gậy gỗ. Chiếc gậy gỗ mà Huỳnh Đông vung ra có chất liệu mềm nên dù bị đánh trúng đối phương cũng không đau. Nhưng thực tế khi vụt mạnh chiếc gậy gỗ này thì nó sẽ bị cong và bật lại, đây là bí mật chỉ dành cho những người đọc bài hậu trường này thôi nhé (cười).

(picture)